Bình luận

Bố Mẹ thương yêu!

Bố Mẹ thương yêu của con!

Con đã được là con của Bố Mẹ bao nhiêu ngày, bao nhiêu tháng, bao nhiêu mùa, bao nhiêu năm rồi. Bố Mẹ đối với con là tất cả cuộc sống, bầu trời, mặt đất, ban ngày và ban đêm bao nhiêu năm tháng qua. Con hạnh phúc và chưa từng quên con hạnh phúc vì con có Bố Mẹ… Bao nhiêu năm con đã được làm con, nhưng, đây là lần đầu tiên con được dự mùa Vu Lan Báo Hiếu.

Hạnh phúc thay khi con có Bố Mẹ, và bây giờ, cũng hạnh phúc thay khi con được biết ý nghĩa của ngày Vu Lan.

Bài pháp đầu tiên con được đọc từ rất nhiều năm trước là đoản văn Bông hồng cài áo của Thiền sư Nhất Hạnh. Bài pháp đầu tiên con nghe là bài hát cùng tên. “Thiền Sư” đối với con khi ấy như là một ý niệm về sự sâu sắc và huyền diệu. Nhưng điều chính yếu, là bài viết của tác giả đã trao cho con thêm bao nhiêu phần hạnh phúc của thương yêu. Tới nhiều năm sau, con mới thực sự được tiếp xúc sâu sắc với Đạo Bụt, mới được hiểu về Pháp. Khi xưa, con chỉ nghe và đọc bài viết của thương yêu chín ngọt ấy với tất cả rung cảm và hạnh phúc mà không biết đó cũng là chính là Pháp - bài pháp về tình Mẹ, bài pháp về thương yêu. Nhưng, bài pháp đầu tiên trong đời sống này của con con đã được nghe từ những ngày con còn ở trong bụng Mẹ, từ những ngày đầu tiên Mẹ hạnh phúc ôm con vào lòng và nựng con âu yếm. Vị Bồ Tát đầu tiên và ở bên con suốt đời cũng là Mẹ. Người hành pháp và dạy pháp đầu tiên cho con cũng là Mẹ, có ai hành pháp Tứ Vô Lượng Tâm hay hơn Mẹ trong tình Mẹ cho con? Có ai hành pháp Nhẫn Ba la mật với con hay hơn Mẹ? Mẹ ơi!...

Con biết ơn Mẹ, biết ơn Bố vô cùng. Bố Mẹ đã cho con tất cả, đã cho con hạnh phúc có mặt trên đời, đã cho con hạnh phúc được là con của Bố Mẹ, đã cho con hạnh phúc được có các em của con. Con cũng biết ơn Tam Bảo, biết ơn Đức Bổn Sư, biết ơn Chư Tổ, biết ơn Sư Ông, biết ơn Thầy, biết ơn Tăng thân nhiều như vậy. Bố Mẹ ơi! Lòng biết ơn và yêu thương trong con về Bố Mẹ càng sâu sắc hơn khi con trở thành một người Phật tử. Biết ơn và yêu thương về Bố Mẹ càng rộng rãi hơn khi con thấy Bố Mẹ nơi những người Bố Mẹ trên đời, nơi những cô bác lớn tuổi con gặp, con cũng thấy con trong những người con trên đời, trong những người bạn trẻ con gặp. Bố Mẹ ở trong con và ở khắp nơi. Bố Mẹ ơi! Con cũng thế, con cũng ở trong Bố Mẹ và ở khắp nơi.

Có Bố Mẹ, một hạnh phúc giản dị nhất, bé nhỏ nhất mà cũng có thể là lớn lao vô cùng nhất, là con luôn được gọi: Bố ơi! Mẹ ơi!... Con có Bố Mẹ ở trong con, con có Bố Mẹ ở bên con, nên con có thể gọi bằng lời hay bằng tiếng gọi trong con. Thương yêu và hạnh phúc Bố Mẹ dành cho con là suối nguồn hạnh phúc chưa khi nào ngừng chảy. Thương yêu Bố Mẹ trong trái tim con cũng chưa khi nào không khiến con hạnh phúc, sung sướng…

Bố Mẹ ơi! Con thương yêu Bố Mẹ, con là con của Bố Mẹ, nhưng những ngày tháng qua, con đã có nhiều vụng về và nông nổi, con đã làm Bố Mẹ buồn phiền, lo lắng và khóc vì con, con vụng về và non dại quá! Con đã làm Mẹ khóc, con đã làm Bố khóc! Con xin lỗi Bố Mẹ! Con xin lỗi Bố Mẹ!
……
……

Trước ban thờ Tam Bảo, ban thờ Đức Bồ Tát Đại Bi Quan Thế Âm, khi nào con cũng có một lời nguyện ước. Con nguyện ước rằng, người Cha người Mẹ nào trên đời cũng hạnh phúc bởi lòng hiếu nghĩa của các con, và người con nào trên đời cũng biết hạnh phúc rằng mình được sinh ra từ Cha Mẹ, hạnh phúc rằng mình được hiếu nghĩa với Cha Mẹ. Con cũng ước nguyện rằng Cha Mẹ và Cha Mẹ con trong nhiều đời, Cha Mẹ và Cha Mẹ của mọi người trong nhiều đời đều có duyên phước tốt lành nơi Tam Bảo, đều có cơ duyên học hỏi và hành trì theo Chánh Pháp, đạt tới tự do, an lạc và giải thoát!

Bố Mẹ kính thương! Những người Bố người Mẹ trên đời kính thương! Con cảm ơn Bố Mẹ! Con cảm ơn các Bố Mẹ! Chúng con biết chúng con hạnh phúc vì chúng con có Bố Mẹ và chúng con biết các Bố Mẹ cũng hạnh phúc vì có chúng con. Dù có khi bởi yêu thương vô hạn với chúng con mà Bố Mẹ thấy buồn rằng chưa làm được cho chúng con tất cả những gì tốt đẹp Bố Mẹ mong muốn làm cho chúng con, nhưng đối với chúng con, có Bố Mẹ đã là đầy đủ nhất rồi. Còn chúng con, dù không thể báo đền cho xứng được công ơn Bố Mẹ, dù chúng con vẫn nhiều khi làm Bố Mẹ phiền lòng, báo hiếu của chúng con với Bố Mẹ có khi không có gì nhiều hơn tình yêu và lòng biết ơn đối với Bố Mẹ… nhưng con biết Bố Mẹ cũng chỉ cần con là con của Bố Mẹ thôi.

Hôm nay, ngày Vu Lan hạnh phúc, con sung sướng có đoá hoa hồng trên ngực. Một người bạn nào của con trên ngực áo có thể cài một bông hồng trắng, nhưng con biết rằng bạn đang còn Mẹ, còn Bố, đang có Mẹ, có Bố trong tâm hồn và hình hài của bạn. Cũng như hoa hồng trắng trên ngực áo Mẹ là Bà Ngoại đang ở trong Mẹ, đang ở trong con…

Vu Lan không chỉ có một mùa và báo hiếu không chỉ có một cách… Xin Bố Mẹ thương yêu của con hãy biết rằng con thương yêu Bố Mẹ!

Nguyện hồng ân Tam Bảo trong mười phương che chở cho Cha Mẹ của con, cho tất cả những người Cha, người Mẹ, và, cho tất cả những người con của các Cha Mẹ trên đời!

Nam mô Tam Bảo thường trụ trong mười phương!
Nam mô Đức Bổn sư Bụt Thích Ca Mâu Ni!
Nam mô Đức Bồ Tát Đại Bi Quan Thế Âm!
Nam mô Đức Bồ Tát Đại Nguyện Địa Tạng Vương!
Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát!

(Sưu tầm)

Đăng nhận xét

Cookie Consent
We serve cookies on this site to analyze traffic, remember your preferences, and optimize your experience.
Oops!
It seems there is something wrong with your internet connection. Please connect to the internet and start browsing again.

Thông báo