
Bài thơ 1: Không tựa đề
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ, kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Tác giả: Khuyết danh
Bài thơ 2: Điều con muốn nói
Ơn cha núi chất trời Tây
Láng lai nghĩa mẹ nước đầy biển Đông
Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ.
Tác giả: Thích Tâm Chánh
Bài thơ 3: Không tựa đề
Thương con mẹ dệt niềm tin
Cho con ăn học cho mình ước ao
Nỗi lo mẹ cộng thêm vào
Tuổi xuân tươi đẹp mẹ trừ bớt ra.
Tác giả: Khuyết danh

Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm, một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!
Tác giả: Lê Thế Thành
Bài thơ 5: Công ơn cha mẹ
Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống vinh quang
Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau
Tóc nay mẹ đã bạc màu
Vì bao khổ cực, dãi dầu sớm trưa
Thương con không quản nắng mưa
Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng
Gian lao khổ cực nào than
Cho con no đủ, hiên ngang với đời
Con đây chẳng nói nên lời
Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển, đời đời không quên.
Tác giả: Ngạo Thiên

Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉn chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.
Tác giả: Minh Lộc
Bài thơ 7: Công cha nghĩa mẹ
Mang con chín tháng mười ngày
Bao nhiêu vất vả hôm nay đã tròn
Tương lai của mẹ là con
Dưỡng con khôn lớn héo mòn tuổi xuân.
Lo từng mảnh áo cái quần
Bát cơm đạm bạc đổi luân mỗi ngày
Những hôm tiền hết gạo vay
Cha con lại phải đi cày suốt trưa.
Cuộc đời biết mấy cho vừa
Thương con bố mẹ trời mưa vẫn dầm
Muốn cho đủ bát đủ mâm
Vẫn là mục đích cha thầm mẹ mong.
Con ơi hãy nhớ trong lòng
Công cha nghĩa mẹ chẳng đong vơi đầy
Mai này con lớn dựng xây
Sinh con sẽ biết công thầy mẹ cha.
Tác giả: Minh Lộc
Bài thơ 8: Ơn sâu, nghĩa nặng
Mẹ già một nắng, hai sương!
Cho con đến được giảng đường ngày nay.
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người
Thầy cô tận tụy suốt đời!
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao.
Biển xanh sóng vỗ lao xao,
Đố ai đong được biết bao nhiêu là?
Tác giả: Phong Hàn
Bài thơ 9: Ơn cha mẹ
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường
Tâm cảm phục tình thương cha mẹ
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.
Tác giả: Việt Cường
Bài thơ 10: Ơn nghĩa sinh thành
Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn
Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn
Mẹ vốn so như lòng biển cả
Cha thời sánh với đỉnh Trường Sơn
Làm con trách nhiệm thời tôn kính
Chớ để nhân gian phải oán hờn
Hãy nhớ bao lời kinh phật dạy
Muôn đời phúc đức vững bền hơn.
Tác giả: Trần Quân
